Cảnh Xuân Tươi Đẹp - Chương 3
13.
Rất kỳ lạ.
Sau khi Tạ Từ Châu rời lần nữa, bắt đầu thư cho .
Rõ ràng bận như thế, dã tâm lớn như thế, đại nghiệp còn thành.
Vậy mà vẫn dành thời gian hỏi thích ăn món điểm tâm gì, ngắm đom đóm .
Ta vẫn từ miệng những lời mong đợi.
Tạm thời thể xé toang mọi chuyện.
Thế nên cũng thư hồi âm cho , hỏi gì, đáp nấy.
Ta lười ứng phó, nhưng say mê chán.
Chỉ một lần, mang chút tâm cơ, chủ động thêm một câu.
Ta thở dài với .
Ta ba năm trôi qua cũng thật nhanh, chỉ còn năm tháng nữa, là đến ngày chúng hẹn hòa ly .
Ta nghĩ, câu nhất định hợp ý .
Hắn xong sẽ vui vẻ, đến lúc trở về, khi đưa yêu cầu, hẳn sẽ sảng khoái mà đáp ứng.
Thế nhưng, khi bức thư gửi , lâu hồi âm.
Ta ngờ —đó trở thành bức thư cuối cùng giữa chúng .
Phải.
Bức thư cuối cùng.
Bởi vì… đã thể trở về từ Nam Dương nữa.
Hắn mất tích .