Giới thiệu truyện
Cát Chảy
Tôi mang thai ngoài ý .
Tạ Huyền ghét trẻ con.
Buổi tối hôm , dò xét thái độ của .
Bàn tay đặt hờ eo , giọng điệu lười biếng, như :
“Gì đây, em thai ?”
Tôi hoảng hốt phủ nhận.
Anh vuốt ve tóc , giọng dịu dàng:
“Bé con ngoan, chúng cần con.”
đã thực sự mang thai.
Vừa bàn tán:
“Lương Ly theo Tạ tổng lâu như mà vẫn lên danh phận, xem giấc mộng gả hào môn cũng xa vời.”
“Cô ngốc quá, một đứa con chẳng là ép cưới ?”
“Cô thì biết gì, Tạ Huyền căm ghét con riêng nhất. Nếu cô dám làm , một xác hai mạng cũng chẳng chuyện gì khó.”
Vì sự an của và đứa bé, tìm lý do rời ngay trong đêm.
【Tôi làm chim hoàng yến nữa, sống một cuộc đời bình thường. Cảm ơn vì tất cả những gì đã cho suốt những năm qua.】
Nửa tháng .
Tôi trốn ở một thị trấn nhỏ miền Nam. Vừa hỏi một bà mẹ bầu bên đường về kinh nghiệm mang thai, thì đột nhiên một cánh tay mạnh mẽ kéo lòng.
Giọng trầm khàn, mang theo chút mệt mỏi:
“Bé con, rốt cuộc ai là phát minh cái từ ‘chim hoàng yến’ ? Anh là bạn trai của em ?”