Đại Sư Huyền Học Xuống Núi Livestream Bói Toán Nổi Đình Đám - Chương 305
Nhìn những dòng bình luận “hỗn loạn” màn hình, tâm trạng vốn đang trĩu nặng của phụ nữ bỗng trở nên vui vẻ hơn.
Cô là một mỹ nhân mang phong thái cổ điển, với hàng chân mày lá liễu cong cong, lớp trang điểm thanh lịch và tinh tế, tạo nên vẻ dịu dàng động lòng .
Tài khoản Hằng Nga Bản Nguyệt hướng mắt về phía Tần Nhan Kim, dịu dàng : “Xin chào, Tần đại sư. Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, luôn theo dõi livestream của ngài, ngài thực sự lợi hại.”
Nói là lợi hại cũng còn khiêm tốn, là thần thánh mới đúng.
Tần Nhan Kim mỉm : “Chào cô, hữu duyên thiên lý năng tương ngộ. Cô xem về quá khứ của ?”
Hằng Nga Bản Nguyệt ngẩn trong giây lát khẽ gật đầu: “Quá khứ ? Được thôi…”
Tần Nhan Kim khẽ “ừm” một tiếng, đó vận dụng thiên cơ bí pháp. Khi thấy bối cảnh gia tộc của phụ nữ , cô cũng khỏi thầm cảm thán.
“Vị hữu duyên , bà họ Vương, tổ tiên là bậc quyền quý danh giá, gia sản truyền thừa hàng trăm năm, đúng nghĩa là một thế gia ẩn thế. Bà từ nhỏ đã dạy dỗ theo khuôn khổ gia giáo cổ xưa, nhưng từ khi kết hôn, bà dần thích nghi với cuộc sống hiện đại. Tôi tiện nhiều về những chuyện khác, chỉ hai bước ngoặt lớn trong đời bà thôi.”
“Khi bà bảy tuổi, bà gặp chồng hiện tại của . Cả hai đều xuất thân từ gia tộc truyền thống lâu đời, cũng là thanh mai trúc mã . Khi đó, bà còn nhỏ, gia đình sắp xếp vô số lớp học khiến bản thân cảm thấy ngột ngạt. Vì trốn tránh áp lực, bà vô tình chui cốp xe của ông , đến khi về đến nhà mới phát hiện đã ngủ quên trong đó.”
“Đó là lần đầu tiên hai gặp mặt, ấn tượng về khá . Lần thứ hai gặp là vì hôn nhân do gia tộc sắp đặt, hẳn là một cuộc hôn nhân chính trị, mà vì gia đình hai bên thấy phù hợp nên tác hợp hai . lúc , bà tâm lý phản kháng, hơn nữa còn ảnh hưởng bởi phim ảnh, khao khát tìm kiếm tình yêu đích thực.”
“Thế nên bà kiên quyết phản đối, bỏ nhà , suýt nữa lừa bán. Khi đó, chính ông đã xuất hiện và cứu bà. Sau , hai kết hôn, nhưng ông luôn giữ một cách nhất định với bà, dù thương yêu, bảo vệ bà nhưng hề bày tỏ tình cảm.”
Nói đến đây, Tần Nhan Kim bất giác thở dài: “Bà đang trách ông đúng ?”
Hằng Nga Bản Nguyệt đỏ hoe mắt, giọng chút nghẹn ngào: “Đại sư, nên trách ? Chúng bên 35 năm, kết hôn cũng đã 30 năm. Anh đối xử với , chiều chuộng như một nàng công chúa.”
“… điều chỉ . Tôi một đứa con, một gia đình trọn vẹn. Anh cho mọi thứ, nhưng từng con với . Tôi bao giờ nghĩ đến chuyện dùng con cái để trói buộc trái tim , chỉ sinh cho một kế thừa. mỗi lần nhắc đến chuyện , rời khỏi nhà vài ngày, thậm chí là nửa tháng. Tôi từng nghĩ đến ly hôn, nhưng hôn nhân chỉ là chuyện của riêng , mà còn liên quan đến hai gia tộc… Tôi biết nên tiếp tục sống như thế nữa .”
Cô quanh căn biệt thự lộng lẫy như cung điện của , chỉ cảm thấy trống trải và lạnh lẽo.
“Bà đã hiểu lầm ông .”
Tần Nhan Kim suy nghĩ một lát : “Bà câu chuyện của ông ?”
Hằng Nga Bản Nguyệt khẽ lau khóe mắt bằng chiếc khăn tay, chần chừ một lát hỏi: “… Có thể ?”
“Bà gặp năm bảy tuổi, nhưng thực , ông đã biết đến cô từ khi bà ba tuổi. Mỗi một thời gian nhất định, ông đều lặng lẽ đến bà. Khi đó, ông gia tộc xem trọng, luôn chèn ép, mẹ ông đã với ông rằng: ‘Nếu con đủ mạnh mẽ, con xứng đáng tình yêu. Chỉ khi con đủ mạnh, con mới tư cách yêu một .'”
“Ông đã khắc cốt ghi tâm câu , vì thế nên mới luôn kiềm chế, che giấu tình cảm của đối với bà.”
“Hôm đó, khi bà trốn cốp xe của ông , ông biết, nhưng vẫn để mặc bà ở đó, vì ích kỷ đưa bà về nhà , chỉ để cơ hội ở bên bà dù chỉ một lát.”
“Lần thứ hai gặp , khi bà 18 tuổi, ông 22 tuổi, lúc , ông đã giành vị trí trong gia tộc, nhanh chóng cưới bà về. Ông thăm dò ý định của gia tộc Vương để tính đến chuyện liên hôn, nhưng bà đồng ý, bỏ nhà …”
“Mặc dù ông chịu cú sốc nặng nề, nhưng cũng hiểu rằng ép buộc một mối quan hệ thể kết quả . Ông định tìm bà, rõ ràng mọi chuyện và từ bỏ tình cảm . bà bắt cóc, ông quá nóng lòng gặp bà, nên những kẻ đó đánh trọng thương, thậm chí đâm một nhát, cuối cùng mất khả năng sinh con.”
“Tin tức chẳng khác nào khiến địa vị của ông rơi xuống đáy vực. Dù nữa, thừa kế của một gia tộc lớn mà khả năng sinh con thì cũng chỉ thể trở thành công cụ kiếm tiền của gia tộc, còn chút khả năng cạnh tranh nào. Vì , gia tộc của ông còn ngăn cản việc cưới bà, ngược , họ còn lợi dụng cuộc hôn nhân để nâng cao địa vị gia tộc.”
“Ông từ bỏ thân phận của để liên lụy đến bà, nhưng cha của ông dùng lý do để ép buộc cha bà. Nếu cưới bà, thì trả một nửa tài sản nhà họ Vương. Lúc đó, cha bà suýt nữa đã đồng ý trao đổi, nhưng chính bà đã chấp nhận cuộc hôn nhân .”
“Tất cả những chuyện , chồng bà hề biết. Ông chỉ biết rằng đã cưới cô gái yêu, nhưng thể cho cô một gia đình trọn vẹn.”
“Ở bên bà, ông vô cùng giằng xé, tự ti, sợ bà chịu thiệt thòi, nên chỉ thể gấp bội đối xử với bà. mỗi lần bà nhắc đến chuyện con cái, ông giữ cách với bà. Cứ như , hai đã giằng co suốt nửa cuộc đời.”
Khi Tần Nhan Kim đến đây, tên Hằng Nga Bản Nguyệt đã như mưa.
Dù tuổi tác đã lớn, nhưng bà vẫn giữ gìn sắc vóc như một phụ nữ ngoài ba mươi. Làn da hồng hào, đôi mắt trong veo, vẻ ngoài còn phần quyến rũ hơn cả những phụ nữ trẻ.
Bình luận:
[Đây chính là tình yêu chân chính ?]
[Chuyện tình của chị quá, giống như một câu chuyện ngược luyến trong tiểu thuyết .]
[Rốt cuộc thì xứng đáng với tình yêu. Tôi đã yêu đương vài lần , nhưng chẳng tìm một đàn ông như chứ.]
[Trời ạ, mới 3 tuổi đã nhất kiến chung tình! Chú đích thực là nam chính bước từ tiểu thuyết .]
[Chú chắc chắn đau khổ, ‘giam cầm’ chị, nhưng buộc ‘giam cầm’, dù dành tất cả yêu thương nhưng vẫn thể cho chị một gia đình trọn vẹn. Chắc chú đã tự trách bản thân lắm.]
[Hu hu hu… Một đàn ông như ai mà yêu chứ! Chị ơi, làm ơn đừng rời xa chú , chú thật đáng thương!]
“Tôi…”
Hằng Nga Bản Nguyệt cố kìm nén cảm xúc, cố gắng nở một nụ : “Tôi…”
Vừa một câu, bà bật .
“Tôi ngờ chịu khổ đến . Tôi cứ nghĩ yêu , chỉ vì trách nhiệm mới chăm sóc … Tại với chứ? Tôi nhất định con…”
Tần Nhan Kim bình thản : “Ông sợ bà sẽ tự trách, cũng sợ bà đau lòng. điều ông thực sự mong là bà hạnh phúc. Thực , ông đã từng nghĩ đến việc buông tay, nhưng khi đó, bà đã yêu ông , kiên quyết ly hôn, thậm chí còn cãi với ông một trận lớn, nghĩ rằng ông đã ngoại tình, lóc thâu đêm. Khi hiểu suy nghĩ của bà, ông đã vứt bỏ tất cả để yêu bà. Nếu vì chuyện con cái, hai đã thực sự hạnh phúc và yêu thương .”
“Không cả, đã hơn 50 tuổi , cũng còn bận tâm đến chuyện con cái nữa. Cảm ơn đại sư đã giúp thoát khỏi những u uất trong lòng, và cũng cảm ơn vì đã cho biết, chồng yêu nhiều đến nhường nào. Không con thì chứ, chỉ cần thể ở bên là đủ !”
Hằng Nga Bản Nguyệt lau nước mắt mặt, nở một nụ dịu dàng: “Tôi thể mua một miếng ngọc bội từ chỗ ngài ?”
Tần Nhan Kim gật đầu: “Dĩ nhiên là . mà… bà thực sự một đứa con thuộc về hai ?”
Hằng Nga Bản Nguyệt sững sờ: “Ý ngài là gì?”