Đồ Của Tôi Đừng Hòng Cướp - Chương 2
6
Mẹ chồng biết Lý Hải Dương con trai, như tiêm máu gà, lập tức kéo Bạch Nhụy đến công ty làm ầm lên đòi tiền bồi thường tai nạn lao động.
Hắn là phó tổng, tin tức lộ , ai nấy đều háo hức hóng hớt, thậm chí cô lao công cũng chạy xem náo nhiệt.
Bảo vệ định đuổi hai họ .
Vừa tiến lên, Bạch Nhụy đã gào toáng lên: “Quấy rối! Bảo vệ quấy rối!”
Mẹ chồng thì “bịch” một tiếng ngã lăn đất, ôm ngực giả vờ phát bệnh.
Lãnh đạo công ty chịu nổi nữa, gọi đến dàn xếp.
Từ khi Lý Hải Dương gặp nạn, công ty đã đưa 500.000 tiền trợ cấp, cũng khá tử tế.
Không nhiều, lập tức đến ngay.
Vừa bước , thấy mẹ chồng đang lăn lộn ngay giữa văn phòng tổng giám đốc.
Hai phó tổng và trưởng phòng hành chính khuyên rã họng mà bà vẫn chịu dậy.
“Nếu tính là tai nạn lao động, hôm nay hết!”
Bạch Nhụy cũng rưng rưng nước mắt.
“Anh Hải Dương của chúng gặp chuyện lớn như , bỏ mẹ góa con côi, ai nương tựa, thật sự còn đường sống nữa.”
Ôi chao! Cô tưởng mặt thì là vợ chính thức chắc?
Tôi chẳng chẳng rằng, tiến đến tát thẳng hai phát mặt Bạch Nhụy.
“Đồ hồ ly tinh, dụ dỗ chồng tao mà còn dám mò đến công ty làm loạn ? Hôm nay tao đánh chết mày!”
Bạch Nhụy ôm mặt, nước mắt lưng tròng.
“Cô… cô đánh ?”
Tôi tát thêm hai cái.
“Đánh mày còn nhẹ đấy! Nếu mày xúi chồng tao du lịch Tây Song Bản Nạp, thì gặp tai nạn ? Đã ác còn la làng, còn mặt mũi đòi bồi thường ?”
Bạch Nhụy nghiến răng cãi :
“Tôi quyến rũ Lý Hải Dương! Anh bảo đã ly hôn nên mới ở bên !”
Tôi khẩy: “Thật ? Mày gửi ảnh giường chiếu cho tao vẫn còn đây. Lúc đó mày chửi tao thế nào nhỉ?”
Mặt Bạch Nhụy tái mét.
Tôi rút điện thoại, mở đoạn ghi âm cũ, bật loa ngoài.
Giọng the thé của cô vang khắp phòng:
“Con đàn bà ngu ngốc! Chồng mày ngủ với tao hơn nửa năm ! Không chịu ly hôn thì tao làm ngay mặt mày luôn!”
“Đồ ngu! Chồng mày đang trần truồng cạnh tao đây ! Có ?”
“Thấy ảnh ? Tao đang trần truồng giường nhà mày đây! Chồng mày thích lắm đấy!”
Căn phòng im bặt.
Lãnh đạo , ánh mắt đầy vẻ khinh miệt.
Tôi nhếch mép lạnh.
“Còn dám mở miệng ‘ Hải Dương của chúng ’ nữa ? Mày đúng là đồ trơ tráo, cướp chồng còn tưởng thanh cao ?”
Mặt Bạch Nhụy lúc đỏ lúc trắng, câm nín.
Mẹ chồng thấy cô yếu thế, liền bật dậy như cá chép quẫy nước, quát :
“Mày ly hôn ngay ! Đứa nào sinh cháu tao thì đứa đó mới là con dâu tao!”
Bà thấy con trai hết đường cứu, giờ dồn hết hy vọng đứa cháu.
Tôi gật đầu: “Được thôi! Tôi sẽ kiện Bạch Nhụy tòa, đòi bộ tài sản chung, xong ly hôn.”
Mẹ chồng trợn mắt, lao đến húc thẳng : “Nhà là của cháu tao! Mày mà dám giành, tao liều mạng với mày!”
Tôi nhẹ nhàng né sang một bên.
“RẦM!”
Bà lao thẳng tường, đầu đập một cú rõ to.
Tôi vờ hoảng sợ, ôm ngực :
“Các chị làm chứng giúp nhé! Bà sống chết gì cũng liên quan đến .”
Mẹ chồng trợn trắng mắt, ngất xỉu ngay tại chỗ.
7
Đã xé toang mặt nạ thì cũng chẳng cần khách sáo nữa.
Tôi bỏ 2 triệu mua một căn nhà trị giá 1 triệu.
Tất nhiên, nhà là của bạn .
Sau đó, cô lén trả 1 triệu.
Cộng với số tiền bán nhà đó, dư hẳn 1,8 triệu tiền mặt.
Trong khi đó, mẹ chồng và Bạch Nhụy cũng rảnh rỗi.
Hai kéo cả đội phóng viên của chương trình “Hòa giải gia đình” đến ngay cửa công ty làm ầm lên.
Tôi xem qua chương trình , chủ yếu chuyên giải quyết tranh chấp về nhà đất, quyền thừa kế và chu cấp nuôi dưỡng.
Chưa kịp phản ứng gì, máy đã dí sát mặt .
Tôi tức lắm, nhưng vẫn cố tỏ hiền lành, trí thức.
Những kẻ lên sóng chương trình , ít thì cũng chửi rủa khắp nơi, nặng thì nhục nhã ê chề.
Nữ phóng viên tròn trịa, dáng vẻ thân thiện, lịch sự giới thiệu chính thức bắt đầu phỏng vấn.
Lúc là giờ làm buổi sáng.
Chưa đầy vài phút, đã thấy vài đồng nghiệp quen mặt.
Chết tiệt!
Bạch Nhụy chơi chiêu ác thật!
Muốn giữ mặt mũi thì khó .
hôm nay cũng chẳng cần giữ nữa!
Bạch Nhụy dường như đã dốc hết sức lực, tay đỡ mẹ chồng, mắt rưng rưng như thể uất ức lắm.
Nữ phóng viên thẳng vấn đề:
“Chị Giang, chị đã sống ly thân với chồng nhiều năm nhưng chịu ly hôn, đúng ?”
Tôi mỉm : “Không hề. Vợ chồng tình cảm , tháng còn nghỉ dưỡng ở biển nữa đấy!”
Lý Hải Dương bây giờ thế , thích mà chẳng .
Nữ phóng viên sững vì trả lời theo hướng cô mong đợi.
Cô hỏi tiếp: “Mẹ chồng chị chị thể sinh con, đúng ?”
Mẹ chồng vội vàng chen : “! ! Con đàn bà là chổi, làm nhà họ Lý tuyệt tự !”
Máy lập tức hướng về phía .
Tôi lắc đầu như trống bỏi: “Không sinh , mà là chồng tinh trùng suy yếu sớm. Đàn ông mà, mất mặt nhất là chuyện , nên cứ để tự huyễn hoặc thôi.”
Mẹ chồng run rẩy chỉ , mắng: “Mày láo! Con tao vấn đề gì hết! Đồ gà mái biết đẻ mà còn vu khống con tao!”
Nữ phóng viên cau mày, sang Bạch Nhụy.
Bạch Nhụy lập tức rơi nước mắt, giọng nghẹn ngào:
“Tôi biết ly hôn… Giờ con đã gần một tuổi, chỉ con danh phận chính đáng, cũng là để nó nhận tổ quy tông.”
Ra là ép ly hôn đây mà!
Bạch Nhụy cũng chút đầu óc.
Nếu cô đăng ký kết hôn với Lý Hải Dương, căn nhà tên cô sẽ chính thức hợp pháp.
Đến ngày tắt thở, tiền bồi thường và phí mai táng cũng sẽ thuộc về cô hết.
Tôi lạnh lùng , rành rọt:
“Xin hỏi, đài truyền hình các cô còn giúp tiểu tam ép vợ cả ly hôn nữa ?”
Sắc mặt nữ phóng viên thay đổi, vội vã phủ nhận:
“Chị Bạch chủ động liên hệ với chương trình chúng để tìm kiếm sự giúp đỡ. Hôm nay chúng đến đây chỉ mong thể hòa giải.”
Tôi nhướn mày: “Hòa giải thế nào? Tôi chủ động nhường chỗ cho tiểu tam ?”
Nữ phóng viên nhất thời nghẹn lời.
Bạch Nhụy tiến lên, dịu giọng:
“Giờ Hải Dương là thực vật, cuộc hôn nhân cũng chỉ còn danh nghĩa. Tôi xin chị, thể ly hôn với ? Tài sản vợ chồng cần chia, lấy gì cả.”
Tuyệt chiêu!
Câu qua thì cực kỳ lý, dễ khiến mềm lòng.
Nếu điều tra bộ mặt thật của cô , khi đã lời ngọt nhạt thuyết phục .
Nữ phóng viên thấy tình hình thuận lợi, lập tức tiếp lời:
“Chị Giang, hiểu chị nhất thời khó chấp nhận.”
“ trẻ con tội, nên để con trẻ chịu tổn thương vì của lớn. Hơn nữa, cũng liên quan gì đến tài sản, chị cân nhắc một chút?”
Chưa kịp lên tiếng, chị Triệu bên phòng tài chính bước cửa, thấy cảnh tượng liền .
Chị liếc quanh đám hỏi :
“Tiểu Giang, chuyện gì đây?”
Tôi thản nhiên đáp: “Chồng em nuôi bồ nhí, giờ còn mời cả phóng viên truyền hình đến khuyên em nhường chỗ.”
Nữ phóng viên vội vàng giải thích: “Không …”
Chị Triệu cắt ngang:
“Tiểu tam phá hoại gia đình mà còn lý ? Các cô là truyền thông, vì câu view mà cổ súy mấy chuyện tam quan lệch lạc, các cô nghĩ đến hậu quả ?”
Nữ phóng viên lập tức gật đầu phụ họa:
“Chị đúng! Chúng chắc chắn cổ súy hành vi như !”
Tôi ném cho chị Triệu một ánh mắt tán thưởng.
Rồi nhanh chóng rơi nước mắt, cố ý máy :
“Tiền chữa trị cho chồng vẫn gom đủ… Nếu mọi thể giúp kêu gọi quyên góp, sẽ đồng ý ly hôn. Huhu…”
Nữ phóng viên bó tay.
Cô vung tay hiệu: “Thu máy!”
Tôi chùi nước mắt, khoác tay chị Triệu, vui vẻ bước công ty.
“Tối ăn đồ Nhật nhé?”
Chị Triệu gật đầu: “Được, đồ đó ăn béo!”
Bạch Nhụy tức đến mức dậm chân tại chỗ.
8
Tôi biết Bạch Nhụy sẽ chịu yên.
Tôi sạc đầy pin điện thoại của Lý Hải Dương, mỗi ngày theo dõi động thái của cô mạng xã hội.
Không ngoài dự đoán, Bạch Nhụy đăng tin tìm bảo mẫu gấp.
Tôi liên hệ với bạn , đang điều hành một công ty giúp việc.
Rất nhanh, bảo mẫu cho nhà Bạch Nhụy đã sắp xếp xong.
Không lâu , hồi hộp nhận bưu kiện từ cô bảo mẫu.
Ngay lập tức, mang đến cơ quan giám định.
Kết quả đúng như nghĩ.
Tôi chuyển ngay 50.000 cho cô , dặn dò thêm vài câu.
Ông trời cũng đến nỗi quá bất công với .
Thời cơ đã đến.
Tôi mời một luật sư hàng đầu, chính thức khởi kiện tòa, yêu cầu thu hồi căn biệt thự mà Lý Hải Dương đã tặng cho Bạch Nhụy.
Rõ ràng mách nước cho cô .
Gần như cùng lúc đó, Bạch Nhụy cũng khởi kiện và Lý Hải Dương, yêu cầu chúng chi trả bộ phí sinh hoạt, giáo dục và y tế cho con cô .
Vụ kiện của xét xử .
Mẹ chồng biết dùng cách nào đã thuyết phục em chồng về phía bà , cùng làm chứng giả cho Bạch Nhụy.
Hai mẹ con đồng thanh kêu oan cho cô .
Bạch Nhụy khoanh tay, thản nhiên bịa chuyện:
“Lý Hải Dương lừa rằng độc thân, đó còn cưỡng hiếp . Việc giúp mua nhà là để bồi thường tổn thất tinh thần.”
Em chồng đeo chiếc vòng vàng Bạch Nhụy tặng, lớn tiếng phụ họa:
“Anh từng đưa ăn cùng chị Bạch, cô biết gì, đúng là lừa.”
Luật sư của hỏi Bạch Nhụy:
“Cô Lý Hải Dương cưỡng hiếp cô. Ngày xảy vụ việc là khi nào?”
Bạch Nhụy chuẩn kỹ, lập tức đáp ngay:
“Là ngày lễ Tình nhân năm .”
Tôi lạnh, đưa cho luật sư một chiếc USB.
Lý Hải Dương một thú vui bệnh hoạn.
Hắn thường nhân lúc vắng, đưa gái về nhà ngủ qua đêm.
Tôi biết cuộc hôn nhân chẳng kéo dài lâu.
Để giữ bằng chứng ngoại tình trong thời gian hôn nhân, đã bí mật lắp camera siêu nhỏ khắp nhà.
Trùng hợp làm , đúng ngày mà Bạch Nhụy nhắc đến, đang du lịch Tây Tạng.
Còn Lý Hải Dương thì dẫn Bạch Nhụy về nhà , ở liên tục hơn nửa tháng.
Thẩm phán mở video từ USB ngay tại tòa.
Trong màn hình, Bạch Nhụy giường , tấm ảnh cưới của , dáng vẻ yêu kiều, phong tình vô hạn.
Luật sư của cô mà tái mặt.
Luật sư của tiếp tục trình hàng loạt bằng chứng bất lợi cho Bạch Nhụy.
Chuỗi chứng cứ đầy đủ, thể phản bác.
Tôi nhân cơ hội , bổ sung thêm một yêu cầu:
“Tôi khởi kiện Lý Hải Dương về tội kết hôn trái pháp luật.”
Mẹ chồng khẩy:
“Con trai tao đã thành thực vật, dù phán tội nữa thì làm gì?”
Tôi lấy một loạt tài liệu về các phương pháp điều trị thực vật thành công ở nước ngoài, đặt mặt bà .
“Mẹ , dù con và Lý Hải Dương cũng là vợ chồng bao nhiêu năm. Ban đầu, định dùng tiền bán nhà để đưa nước ngoài chữa trị.”
Mắt mẹ chồng sáng lên tràn đầy hy vọng.
Tôi chợt rút xấp tài liệu .
“ suy nghĩ . Trước tiên, cứ kiện tội kết hôn trái pháp luật đã.”
Mẹ chồng lập tức hoảng loạn, hớt hải hét lên với thẩm phán:
“Những gì lúc nãy tính! Tôi bịa đấy!”
Thẩm phán nghiêm nghị cảnh cáo:
“Làm chứng giả là hành vi cản trở công lý, gây tổn hại đến uy tín của pháp luật. Nếu xác minh, bà thể đối diện với trách nhiệm hình sự.”
Mẹ chồng cuống quýt đến mức suýt quỳ xuống.
“Tôi khai thật! Tôi khai thật! Bạch Nhụy là bồ nhí của con trai , nhà cũng là tiền con mua! Cái chuyện cưỡng hiếp bồi thường tinh thần gì đó, là bịa đặt!”
Nhân chứng, vật chứng đều đủ.
Tòa tuyên án ngay tại chỗ: Việc tặng nhà của Lý Hải Dương hiệu lực, Bạch Nhụy trả bộ giá trị căn nhà.
Bạch Nhụy bắt đầu giở trò, quyết chịu trả.
Tôi lập tức nộp đơn xin cưỡng chế thi hành án.
Bạch Nhụy thất bại.