Giới thiệu truyện
Lục Văn Quân (Ngoại truyện của “Dương Hoa Lạc Tần Tử Quy Đề” )
Ta tên là Lục Văn Quân. Từ khi đỗ tú tài năm mười hai tuổi, ánh mắt của phụ mẫu, cũng như bộ gia nhân trong phủ đều thay đổi.
Vào dịp Tết, khi tế tổ tại từ đường, tổ phụ nắm tay , bài vị tổ tiên, lệ già tuôn rơi.
“Liệt tổ liệt tông cao, Lục gia chúng hy vọng phục hưng , hy vọng .”
Ta lặng lẽ đó, ngước bài vị tổ tiên từ đường. Ở hàng thứ hai, ngay chính giữa, một bài vị làm từ gỗ nam mộc khảm vàng, đó chính là tổ tiên Lục gia – Lục Quán Thư, từng giữ chức Thừa tướng, cũng là tằng tổ phụ (ông cố nội) của .
Truyện nói chung cũng ok, nhẹ nhàng. Kiểu vẫn còn luyến tiếc cho nu9 một phần nào nhưng tính ra chắc cũng HE, ai cũng có con cháu bầy đàn, chỉ tiếc cho ánh trăng sáng kia vẫn khắc sâu trong lòng của 2 anh em Lục gia…
Truyện hay. Cảm ơn nhà dịch.
Truyện so với mặt bằng chung Zhihu thì là khá hay, nhưng nếu muốn phát triển thành truyện dài thì hơi bị não yêu đương quá. Nữ 9 vốn muốn giả ngố thế mà tự nhiên lại bộc lộ, nuôi hoa, làm bánh,…Đại thiếu gia lúc đầu bị áp lực củng cố gia đình nên không biết đến yêu đương, gặp nữ 9 khá đặc biệt thì crush đầu đời cũng hợp lý, nhưng không hề có trải qua hoạn nạn gì với nhau thì không nên khắc cốt ghi tâm đến thế, đúng kiểu não tàn ‘bạch nguyệt quang’. Nhị công tử cũng vậy, tuy anh này giúp nữ 9, nhưng vẫn là chưa phải cùng nhau trải qua hoạn nạn, không đáng để nhớ nhung nhiều năm. Mà anh ta là người đứng ra quản lý gia nghiệp, nhưng có phải tiền riêng của anh ta đâu mà dám tự ý bán rẻ cho nữ 9. Nhiều truyện xuyên không đúng là có nhiều chi tiết có người sẵn sàng đầu tư cho ý tưởng của các nữ 9, vì họ tin tưởng là sẽ có lãi, chứ ai lại tự nhiên cho đi tài sản. Nói chung, truyện cũng nhẹ nhàng, tương đối dễ dàng cho nữ 9, xung quanh chủ yếu là người tốt.