Giới thiệu truyện
Kẻ Thiên Vị
Năm cập kê, Tiêu Dật tới cửa cầu hôn.
Hắn thẳng thắn gặp đã yêu, cưới thì lấy ai khác.
Sau khi thành thân mấy năm, phu thê chúng ân ái mặn nồng, khiến hâm mộ.
Dù chậm trễ mãi thể hoài thai, vẫn chịu nạp , cũng thông phòng ở bên ngoài.
Ta phiền muộn lo lắng, nhưng Tiêu Dật an ủi rằng để tâm đến chuyện con cái, mọi sự cứ thuận theo duyên số.
Cho nên khi biết bản thân đã mang thai, thể kìm nén nổi kích động trong lòng, liền vội vã tìm .
Nào ngờ vô tình cuộc trò chuyện giữa và thuộc hạ.
“Thiếu gia, thật sự cần ?”
“Ngươi lấy thuốc .” Tiêu Dật đáp mà chẳng chút do dự.
“… Vương đại phu , vì đó phu nhân đã dùng quá nhiều dược tránh thai. Lần nếu dùng thuốc để phá thai, e rằng về sẽ khó mà thai .” Trong lời thuộc hạ lộ mấy phần lo lắng.
“Không thì thôi! Ta đã hứa với Thanh Thanh, sẽ coi hài tử của nàng như cốt nhục của chính .” Tiêu Dật ngừng một chút, tiếp tục.
“Giờ Thanh Thanh mới hòa ly trở về nhà mẹ đẻ, tâm tình suy sụp, càng thể khiến nàng kích động.”
“Mà Thẩm Mộng, tính tình dịu dàng, khéo lo liệu việc nhà, nàng vốn là cưới về để quản gia thay Thanh Thanh.”
“Mà con mới thể chăm sóc hài tử của Thanh Thanh cho chu .”
Ta nhẹ nhàng buông tay khỏi cánh cửa sắp đẩy , lặng lẽ thu nụ hân hoan gương mặt, xoay rời .