Giới thiệu truyện
Lăng Hoa Đạo
Năm năm tuổi, gặp một thầy bói.
Ông , ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên: “Giữa lông mày của đứa bé một nốt ruồi son. Là phúc tướng! Đó là phúc tướng!”
Cha xong, lập tức bán cho khác, bởi vì một câu “phúc tướng” mà bán với giá cao hơn lúc một xâu tiền.
Cha sung sướng, sờ tiền gật đầu: “Quả thật là phúc!”
Bó tay, tạch không sót 1 ai, t mà là nữ9 t sẽ làm mồi lửa tiễn cái phủ này đi, hoặc ít nhất là thg chó họ Tạ đi
Tg ko chắc tay truyện ko hay ko dở nhưng kiểu ko đc khớp vs nhau kết khá nhạt