Giới thiệu truyện
Minh Nguyệt Nhược Định
Ta bên cầu Trấn Giang, một đám gà, vịt, ngỗng bao vây. Chúng đều trói dây cỏ quanh cổ, còn , đầu cũng cài một cây trâm cỏ.
Ta và bọn chúng chẳng khác gì , đều là hàng hóa chờ đến mua.
Một kẻ tóc bóng mượt, tai to, khoác trường bào, bên ngoài mặc gi-lê, từng bước chậm rãi tiến gần. Hắn đưa đôi mắt gian tà quét từ xuống , cất giọng hỏi: “Nha đầu bao nhiêu tiền?”
“Hai đồng bạc.” Bà nội đáp.
Có lẽ thấy gầy gò ốm yếu, chẳng đáng giá, bĩu môi cất bước bỏ .
Một lát , một nam nhân trung niên vóc gầy guộc, khoác áo sơ mi trắng, bên ngoài là áo gi-lê kiểu Tây, vội vàng chạy tới, thở đứt quãng:
“…Vị cô nương … bát tự thể báo cho biết ?”