Giới thiệu truyện
Nhất Sinh Bình An
Vào ngày phu nhân tướng quân Dịch gia hạ sinh, bầu trời kinh thành đỏ rực, ánh vàng chiếu khắp phòng.
Một đạo sĩ đã lớn tiếng rằng đây là điềm đại cát, giống như điềm báo của phượng hoàng.
Tuy nhiên, đạo sĩ ngờ rằng Dịch gia sinh đôi hai nữ nhi.
Mọi đều , làm phượng hoàng thể tồn tại cùng lúc hai con?
Thế là đạo sĩ đuổi khỏi kinh thành vì coi là lừa đảo.
Chỉ biết, ông đúng sự thật.
- Chương 6: Ngoại truyện - Bạch Thủ Trúc 19/07/2024
- Chương 5: Ngoại Truyện - Duy Duy 19/07/2024
- Chương 4 19/07/2024
- Chương 3 19/07/2024
- Chương 2 19/07/2024
- Chương 1 19/07/2024
Theo ý kiến cá nhân của t thì t nghĩ Bạch Thủ Trúc thích Dịch An chứ không phải Dịch Thanh. Có thêm xem lại chi tiết ở các chương + phần ngoại truyện về Bạch Thủ Trúc:
Ở ngoại truyện của Bạch Thủ Trúc, đầu chương là câu: “Nếu ta chưa gặp Dịch Thanh thì tốt biết bao”. Sau đó ảnh kể về lần đầu tiên gặp Dịch Thanh “thấy một cô nương nhỏ nhắn mặc trang phục rực rỡ, khuôn mặt tròn trịa, đôi tay nhỏ như củ sen nâng lên một nắm anh đào tươi mọng, nhẹ nhàng ngẩng đầu, đưa anh đào cho các tiểu thái giám”. Ở chi tiết này người đọc có thể lầm tưởng Dịch Thanh là cô nương tròn trịa kia nhưng thật ra là không phải. Tiếp tục đọc sẽ thấy chi tiết “Dịch Thanh khi thấy muội muội của mình ăn quá nhiều, đã nghiêm túc giáo dục muội muội về việc ăn uống phải đủ, phải ăn rau thế nào mới tốt cho sức khoẻ”. Qua đây có thể thấy được cô nương với khuôn mặt tròn trịa kia là Dịch An vì Dịch Thanh đã nhắc nhở muội muội của mình phải ăn uống điều độ để không ảnh hưởng đến vóc dáng.
Sau đó trong khi xem cuộc đua thuyền, ảnh đã để ý đến cặp chị em kia và tả rất nhiều về Dịch An – muội muội nhưng lại nói ngắn gọn về người tỷ tỷ Dịch Thanh “Lời lẽ rành mạch, sinh động”. Sau này ảnh có sở thích vẽ chân dung và vẽ ra bức tranh “tiểu cô nương nhỏ nhắn mặc trang phục rực rỡ đứng bên chiếc kiệu tinh xảo, đưa anh đào cho thái giám khom lưng”. Vừa xong bức chân dung thì tiếng chuông tang tang vang lên báo hiệu Hoàng Hậu nương nương đã băng thệ, Thủ Trúc “cảm thấy như bị bóp nghẹt, lắng nghe và âm thầm đếm số lần chuông kêu”. Qua hai chi tiết xảy ra liên tiếp nhau, bức tranh Thủ Trúc vẽ ra là Hoàng Hậu nương nương – Dịch An.
Có một chi tiết tuy nhỏ nhưng t thấy nó có giá trị rất lớn, cũng trong ngoại truyện về Bạch Thủ Trúc. Lúc hai tỷ muội phát cho các thái giám những trái anh đào, khi xe ngựa Dịch gia lăn bánh, có một quả anh đào rơi ra khỏi giỏ, lăn lóc trên mặt đất. Ảnh muốn lượm lên nhưng “các tiểu thái giám đứng trước cửa tiễn Dịch gia đã nhanh hơn một bước”, những người nô tài này là của Thái hậu. Người của họ bước nhanh hơn ảnh, cẩn thận lau sạch quả đào, trân trọng cất vào trong áo mình ẩn dụ cho việc ảnh thích Dịch An nhưng lại chậm hơn người của Thái hậu – Hoàng đế một bước nên mãi mãi không bao giờ có được người mình thật sự thích cả.
Cũng trong lần diện kiến của hai tỷ muội trước Thái hậu (vì nghe về việc nha hoàn học đường) nên t nghĩ lúc nào Thái hậu đã chấm sẵn con dâu tương lai trước luôn rồi. Điều này được thể hiện rất rõ, hoàng gia có vẻ rất “thiên vị” cho gia đình của hai tỷ muội. Bắt đầu là cho phép hai tỷ muội Dịch gia được ra ngoài vào ngày Tết Đoan Ngọ, tại Nhất Phẩm Lầu còn đặc biệt được đi xem đua thuyền rồng. Đây là thuyền rồng, mà rồng chỉ có hoàng tộc được sử dụng -> lễ hội này được hoàng gia tổ chức, nữ nhi bình thường dù có là con quan trong xã hội phong kiến không bao giờ/ rất hiếm khi được ra ngoài nhưng do Thái hậu đã chấm sẵn con dâu tương lai nên cho phép hai tỷ muội được tham dự cùng. (Trước sau gì cũng là người một nhà).
Có lẽ trong suốt lễ hội, Thái hậu đã âm thầm quan sát hai tỷ muội, Dịch An thì không quan tâm đến các hoạt động được tổ chức nên nàng chỉ tập trung ăn, Dịch Thanh thấy muội muội của mình ăn quá nhiều nên dặn dò phải ăn uống điều độ để tốt cho sức khoẻ lát sau thì lạc đề qua trồng cà tím. Cũng chính chi tiết “trồng cà tím” này mà có lẽ Thái hậu đã chọn Dịch An thay vì Dịch Thanh. Dịch An không quan tâm đến các thú vui bên ngoài (đức tính nữ nhi) còn Dịch Thanh – một tiểu thư con nhà quan lại nói đến chủ đề “trồng cà tím”, một chủ đề mà các nữ nhân con quan không bao giờ đề cập tới. Bởi họ chỉ quan tâm đến những chuẩn mực của xã hội đề ra “học nữ tắc, tuân theo tam tòng tứ đức” chứ không bao giờ nghĩ đến những thứ vụn vặt mình không bao giờ chạm tay vào. Đây giải thích lí do vì sao mà ở trên t đề cập đến chuyện Thái hậu chọn Dịch An làm Hoàng hậu tương lai.
Thủ Trúc luôn nhìn Dịch Thanh “như một đứa trẻ”, giống như lúc khi ảnh thấy Dịch Thanh nghe tin đã bào chế ra phương thuốc đầu tiên, nàng “vui mừng như một đứa trẻ”. Khi thấy Dịch Thanh đứng trước quan tài Hoàng Hậu thì “nàng gầy gò như một bộ xương, chiếc áo tang trắng rộng thùng thình mặc trên người nàng, như một đứa trẻ mặc áo của người lớn”. Theo t thấy thì Thủ Trúc luôn coi Dịch Thanh như một cô nương có tâm hồn trong sáng, tốt đẹp, tình cảm dành cho chỉ giống như anh trai dành cho em gái, bảo bọc và che chở mà thôi.
Hơn nữa Dịch Thanh bị ngộ nhận tình cảm mà ảnh dành cho mình, tưởng rằng Thủ Trúc vụng về tìm kiếm hoa lan của nửa thành để đặt ở cửa sổ để Dịch Thanh đang đau đớn có thể nhìn vào đó mà giảm bớt đau rồi tưởng Thủ Trúc có ý với mình. Hai người vốn không hợp với nhau, khi nói chuyện với nhau gặp bất đồng quan điểm đó tuy là một tình huống nhỏ thôi nhưng cũng phản ánh được rất nhiều thứ sau này. Với cả, Thủ Trúc giúp đỡ Dịch Thanh nhiều như vậy cũng là để giúp Dịch An – người anh thích, chăm sóc Dịch Thanh và quản lý Chúng sinh sở.
Chi tiết để khẳng định lại người Thủ Trúc thích là Dịch An chứ không phải Dịch Thanh: “Nếu có cơ hội làm lại, ta chắc chắn sẽ không ra ngoài tuần tra vào đêm bạo loạn đó. Khi đó, ta đã rất thân thiết với hai tỷ muội Dịch gia, khi rời Chúng sinh sở, Dịch An còn dặn ta phải chú ý an toàn. “Chỉ cần một tia lửa nhỏ là đủ để châm ngòi cho bề mặt tĩnh lặng giả vờ trở nên xao động””. Và chi tiết cuối cùng “trên tranh, cảnh náo nhiệt đêm Thất Tịch, những chiếc đèn lồng đẹp mắt, một nữ tử xinh đẹp mặc áo trắng thả đèn lồng trên sông, và những chiếc đèn lồng lấp lánh trên mặt nước” – đó là khi Dịch An cùng Hoàng đế ra ngoài vi phục dự lễ hội Thất Tịch. (Có thể đối chiếu ở khúc “Những chiếc đèn hoa lấp lánh ánh sáng nhỏ nhập vào dòng sông đèn như biển, gửi gắm nỗi nhớ nhung của ai đó” ở chương 3).
Nhưng cả đời này ảnh cũng chẳng bao giờ có được người mình thật sự thương, thôi thì “trở thành người nhà của Dịch gia”, tỷ phu của người thương thôi cũng được rồi. Tính ra cả cha con nhà này ai cũng xu, cha yêu người con gái kia nhưng bà lại nhập cung bỏ ổng lại (t nghi là Thái hậu) còn con trai ổng thì yêu người mình không bao giờ có được. Tiếc thật!
Cảm động quá
Với độ dài 6 chương thì truyện quá là tuyệt vời ❤️
Thích Dịch An quá. Sơ với Dịch Thanh thì bả điềm tĩnh hơn và cũng linh hoạt hơn. Vì bà Thanh là người xuyên không, khác thời đại nên tư tưởng bả khác hẳn tư tưởng thời cổ đại, bả không thích nghi hoàn toàn được. Nhưng bà An sinh ra trong xã hội phong kiến, lại được thừa hưởng tư tưởng hiện đại từ bà Thanh, nên bả có thể trung hoà giữa hai thời đại.
So với Thanh thì bà An có vẻ quyết đoán hơn, cũng tàn nhẫn hơn khi bả thủ tiêu ả quý nhân kia lẫn con của Ôn quý nhân. T thì không chắc con của Ôn quý nhân có nằm trong kế hoạch của bả hay là hệ lụy, vì sau đó bả có hành động bù đắp cho Ôn quý nhân và trước đó bả không có hiềm khích gì với Ôn thị. Và khi An quyết định gạt bỏ hiềm khích giữa đế hậu để dẹp đường cho con trai nữa, bả co giãn tốt, so với bà Thanh thì khéo léo hơn nhiều.
Bà Thanh theo t thấy còn ngây thơ lắm, bả không sống nổi trong xã hội phong kiến ăn thịt người ngay cả khi thân phận của bả là thiên kim tiểu thư của dòng dõi thế gia. Thành công của bả lúc ở Khí Châu thực ra phần lớn nhờ công ông Trúc dùng thủ đoạn tàn độc để trấn áp bạo loạn. Sau đó thì bà Thanh vẫn có thể tha thứ và thông cảm cho người dân, nhưng bà An thì lạnh lòng còn ông Trúc vốn chẳng có suy nghĩ gì tốt đẹp từ ban đầu rồi. Tùy góc nhìn mà sẽ thấy bà Thanh bảo thủ thiếu linh hoạt, quá ngây ngô hay rất tốt đẹp khi ngụp lặn trong những thối nát mà vẫn giữ được tấm lòng son vẹn nguyên thuở đầu, t thì là vế sau. Bả thích ứng không tốt với xã hội cổ đại vì bả quá tốt, nhưng nước trong quá thì không có cá, cho nên bả mới có kết cục như vậy.
Dù sao thì thích bà An lắm, nhưng cũng có thiện cảm với bà Thanh.
Không có tri thức đè nén con người, phân chia giai cấp xé nát con người :(((
Nhất sinh bình an gì mà ko thấy bình an. :((