Giới thiệu truyện
Tiếu Hồng Trần
Từ khi đôi mắt còn thấy, ban đêm, chỉ thể nắm chặt đai lưng, áp sát tường mà ngủ.
Nửa đêm, bò lên chăn ấm của .
Ta sợ đến mức tim đập thình thịch.
Mẹ nó, thật sự leo lên giường ?!
Ta giơ tay đẩy một cái, chỉ ngoài, nhỏ giọng nhắc nhở: “Này, ngươi trèo nhầm giường . Phu quân ngủ ở gian phòng phía đông nam bên ngoài.”
Người nén giọng, nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi đúng là rộng lượng.”
Giọng quen thuộc đến lạ. Hóa là phu quân .
Thế thì càng nắm chặt đai lưng hơn .